GIẤC MƠ RAU SẠCH

Quay lại Bài viết

GIẤC MƠ RAU SẠCH

TÔI ĐI TÌM TÔI

Nếu không có giấc mơ ngày ấy, có lẽ tôi đã không có những quyết định thay đổi chính mình.

“Hai năm nữa con sẽ chết” – Trong giấc mơ nọ, một cụ bà xa lạ nói với tôi như thế.

Tôi bỗng giật mình và tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi quay sang hỏi anh chồng: “Anh ơi! Nếu hai năm nữa em chết thì anh sẽ sống ra sao?” Anh cười rồi nói: “Anh ở vậy nuôi con. Nhưng mà em đừng có nói linh tinh, bậy bạ như vậy”.

Tôi cứ nhớ về câu nói của cụ bà trong giấc mơ ngày hôm ấy. Đầu óc cứ nghĩ nếu hai năm nữa mình chết thật thì điều khiến mình hối tiếc nhất là gì? Mình sẽ làm những gì trong hai năm đó. Suy nghĩ hơi điên rồ nhỉ! Nhưng, tôi không sợ chết, chỉ sợ chưa làm được gì đã phải chết. Nên bắt đầu từ bây giờ tôi tự nhủ mình sẽ sống cho chính bản thân mình, sống theo cách mình muốn và làm những việc thật ý nghĩa.

Sống và chết là điểm khởi đầu và kết thúc của một kiếp người. Biết đâu hôm nay ta sống, ngày mai sẽ đi thật xa. Vậy nên tôi quyết định sống cho hôm nay, sống vui vẻ mỗi ngày, yêu thương bản thân mình để đủ sức yêu thương mọi người, không ngừng học tập để bổ sung những thứ mình còn thiếu sót.

Và thế đấy. Con đường tôi tìm đến tôi bắt đầu từ đó.

Việc đầu tiên tôi làm là lên danh sách dài các việc cần làm. Sau đó, tôi mò mẫn tìm hiểu cách để thực hiện những việc đó. Cứ thế tôi đi hết cánh cửa này đến cánh cửa khác. Chưa bao giờ tôi thấy mình thiếu sót nhiều như vậy. Đến thời điểm này, danh sách hơn 100 việc cần làm ấy, tôi đã làm được 80%. Trước kia, tôi cứ thong thả làm việc, không hề lên kế hoạch cụ thể, cũng chẳng bao giờ xác định trước những việc mình phải làm. Bây giờ thì khác, dù việc lớn hay nhỏ điều có kế hoạch cụ thể. Trong tôi như có thêm nguồn năng lượng mới dồi dào. Tôi có thể làm việc liên tục, có thể ngồi đọc sách, nghiên cứu hàng giờ mà không hề thấy mệt. Nhiều lúc tôi thấy mình như một siêu nhân, vừa là một bà nội trợ có thể tạm gọi là “đảm đang”, một mẹ bỉm sữa chính hiệu, vừa là một nhân viên văn phòng chuẩn mực và là một start-up đầy nhiệt huyết. Tôi thấy mình thật là đa di năng!

Ngày mới của tôi bắt đầu lúc 5h sáng. Vai trò đầu tiên trong ngày là bà nội trợ đảm đang, 6h30 tôi lại đổi vai làm một nhân viên văn phòng. Đến 6h chiều tôi trở lại vai trò bà nội trợ, 7h tối tôi làm mẹ bỉm sữa. Tôi thường chơi với con đến 9h, sau đó tôi dành thời gian còn lại trong ngày cho dự án khởi nghiệp của mình và những sở thích cá nhân. Một ngày kết thúc vào lúc 10h30 tối hoặc trễ hơn.

Có lúc tôi thấy mình thật tham lam, việc gì cũng muốn làm, thấy một ngày 24 tiếng không đủ cho những dự định, cho những ý tưởng của mình. Nhiều đêm cứ trằn trọc, nửa đêm đang ngủ bật dậy mở máy tính lên rồi hì hục cả đêm, tới khi tìm ra ngọn ngành, gốc rễ, thông suốt rồi mới đi ngủ lại. Cảm thấy mình thật phi thường! Hay là bất bình thường – tôi cũng không biết nữa.

Rồi tôi muốn nghỉ ngơi một thời gian, tôi muốn dành nhiều thời gian cho con, cho gia đình. Bỗng dưng tôi thích làm bác nông dân vui vẻ, tôi thích làm những việc có ý nghĩa cho mọi người. Tôi không sợ khổ và cũng chẳng sợ cực. Nhiều người hỏi tôi sao lại từ bỏ công việc văn phòng đang tốt để về trồng rau? Tôi chỉ cười và cố gắng truyền đạt thông điệp cho những người thật sự quan trọng với mình. Còn với những lời nói không hay, tôi coi như chưa từng nghe thấy. Tôi biết việc mình đang làm và nó sẽ như thế nào, chỉ cần gia đình luôn bên cạnh, dù khó khăn đến mấy tôi cũng cố gắng tới cùng.

Với tôi, gia đình là quan trọng nhất. Harvard đã làm một cuộc thí nghiệm về hạnh phúc lâu dài nhất lịch sử. Cuối cùng họ tìm ra rằng, mối quan hệ với những người thân yêu là điều khiến bạn hạnh phúc nhất. Gia đình là nơi ta sinh ra và là nơi ta trở về, cho nên hãy dành thật nhiều thời gian và tình yêu cho gia đình của mình. Còn những người kéo bạn xuống hoặc khiến bạn thấy tồi tệ, họ ở đâu kệ họ, chỉ cần họ không giẫm lên ranh giới của mình là được. Khi họ làm bạn khó chịu, tập quên họ đi, ngừng tranh cãi, ngừng lải nhải và càng không cần phải phân bua hay giải thích làm gì. Hãy lơ họ đi. Lơ là trái nghĩa của yêu, chứ chẳng phải ghét.

Có bao giờ bạn tự hỏi hôm nay mình đã làm được gì và ngày mai sẽ ra sao? Và mình là ai trong cuộc đời này. Chưa bao giờ tôi thấy cuộc sống lại giản đơn như bây giờ, được làm việc mình thích, làm những việc thật sự thuộc về mình, mọi thứ vỏn vẹn trong hai chữ “bình yên”.

Có bao giờ bạn tự hỏi mình học ra để làm gì, nhồi nhét biết bao kiến thức nhưng cuối cùng khi đi làm cũng phải học lại từ đầu. Sự học thì không có điểm dừng. Học và tự học là cách duy nhất để mỗi chúng ta trau dồi kiến thức cho bản thân. Dù đã đi làm, vướng bận con cái nhưng chúng ta cũng đừng quên dành thời gian cho việc học để có thật nhiều kiến thức phục vụ cho cuộc sống cũng như công việc của chính mình và trở thành người có giá trị hơn trong cuộc sống.

Rồi tôi lại hỏi mình hiện tại cuộc sống của mình như thế nào? Phải chăng sáng đi làm, tối về nhà cuối tháng lĩnh lương. Ngày này qua ngày nọ. Thời gian cứ thế trôi đi. Chỉ những lúc con ốm, nhà có việc mới thấy mình thiếu sót đến nhường nào, cần thời gian đến nhường nào.

Dẫu biết rằng những bước đi đầu tiên sẽ rất khó khăn có khi té tới ngã lui nhưng tôi tin rằng một ngày nào đó ánh mặt trời sẽ tỏa sáng muôn nơi. Đôi chân này rồi sẽ cứng cáp và vững vàng hơn.

“Công việc không nuôi người nhàn hạ, tập thể không nuôi những kẻ lười” quả không sai. Công việc nào cũng có ý nghĩa riêng của nó. Đối với mỗi người, ý nghĩa của công việc khác nhau, miễn sao mình không lười biếng thì công việc không chỉ nuôi ta về vật chất còn nuôi cả tinh thần. Tại mỗi thời điểm khác nhau chúng ta có cái nhìn về công việc về cuộc sống và về con người khác nhau. Đối với tôi, công việc nào cũng là việc tốt, miễn đó là công việc do chính công sức mình làm nên, mang lại niềm vui, có động lực cho mình cố gắng làm tốt hơn mỗi ngày, và nó mang lại giá trị cho bản thân và mọi người thì công việc đó đều đáng quý. Đã làm phải làm cho tốt và làm với sự nhiệt tình, đến khi hết lửa thì cũng là lúc nên thay đổi công việc mới. Tôi tạm chia tay công việc văn phòng, công việc khi đến với nó tôi đầy nhiệt huyết và được truyền lửa từ người chị đi trước (tôi thầm gọi là sư phụ). Tôi đã không ngừng cố gắng không ngừng học hỏi để tiếp nhận và làm tốt nó cho đến tận bây giờ. Nhưng đến lúc này đây, tôi cảm thấy lửa cho công việc đang dần nguội và sợ rằng nếu tiếp tục thì tôi sẽ trở thành một kiểu người nào đó mà tôi không hề muốn. Vì vậy, tôi khao khát được thay đổi. Tôi bắt đầu đi tìm chính mình từ những bước đi chập chững tạo dựng giá trị riêng.

Và rồi tôi bước chân vào con đường mới, con đường trước kia tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Tôi đến với nó rất tự nhiên bằng chính sự thôi thúc từ trong sâu thẳm trong con người mình. Tôi sẽ chia tay với công việc văn phòng một thời gian để tập trung vào dự án rau sạch của mình, 6 tháng để trau dồi thêm kiến thức bù đắp những gì còn thiếu sót. 6 tháng để lấy lại lửa và tiếp tục với lĩnh vực mình đã gắn bó. Để khi quay lại tôi sẽ làm tốt hơn, phấn đấu lại là con ong chăm chỉ như những ngày đầu.

 “Cơm, áo, gạo, tiền” – nỗi lo muôn thuở. Tiền rất quan trọng nhưng tiền không phải là tất cả. Những mối lo trên dù muốn hay không, mặc nhiên nó vẫn là như thế. Nhưng tại sao ta không tìm thêm những thứ nhẹ nhàng để cuộc sống bớt vất vả, bớt lo toan đi?

Bạn có yêu chính mình không? Sự thật là có những ngày khi tôi thức dậy, nhìn vào gương và thấy cuộc đời thật mông lung, nhìn như có một đám mây đen đang bao trùm toàn thân.

Cuộc sống vẫn tiếp tục. “Nếu quá khứ bạn là zombie thì tương lai sẽ là thằng hề”. Một người thầy đã từng nói như thế. Chúng vẫn chờ đợi để gặm nhấm thể xác và tinh thần bạn cho đến chết. Làm sao để bảo đảm bạn không phải chết như thế. Hãy tập trung ở hiện tại, tập trung ngay “bây giờ”. Chỉ có hiện tại mới là con đường sáng giữ bạn tiếp tục đi về phía trước. Hãy biết ơn những điều tốt đẹp mình đang có trong cuộc sống này và tập sống tốt hơn mỗi ngày.

Tôi muốn kích thích những tế bào não ngủ quên và lóe lên những ý tưởng mới. Chỉ có vận động tinh thần hằng ngày, không ngừng bổ sung kiến thức mới khi đó não bộ sẽ linh hoạt để tiếp thu những thứ bạn thật sự cần.

Không có gì là tuyệt đối, thế giới quan của mỗi người là khác nhau, nó ghi nhận sự việc khác nhau. Vì vậy, không có gì hoàn toàn đúng hay hoàn toàn sai và không có gì dễ dàng cả. Hãy đọc sách, xem Just for laught, xem quà tặng cuộc sống, học một kỹ năng mới,.. chẳng hạn. Hay có những ý tưởng để làm cuộc sống của bạn và của những người bạn quan tâm tốt đẹp hơn. Viết lại những ý tưởng ngay khi nó lóe lên trong đầu, mỗi ngày một ý tưởng. Rồi ý tưởng sẽ đến ào ạt như trời đổ mưa. Khi đó bạn sẽ tự giải quyết tốt vấn đề của chính mình và của cả những người xung quanh.

Những điều quan trọng nhất với tôi bây giờ là gia đình, công việc và đam mê. Khi viết ra những dự định, những ý tưởng lên giấy, tôi thấy cuộc đời tươi đẹp hơn hẳn. Ngay cả một người hết sức bình thường như tôi cũng nhận thấy điều đó – khoảnh khắc nào cũng mang ý nghĩa riêng.

Hãy tập biết ơn. Và đừng quay đầu lại – dù quá khứ có lầm lỗi hay tương lai có mịt mù đi chăng nữa. Hãy luôn học hỏi và không ngừng tiến về phía trước. Cánh cửa tốt đẹp sẽ mở ra và chào đón bạn. Và một khi đã làm thì phải làm với sự nhiệt huyết và bằng cái tâm, trái ngọt sẽ đến với bạn. Tôi luôn tin như thế. Hãy sống như thể ngày mai mình sẽ chết để tận hưởng trọn vẹn từng giây phút ý nghĩa nhất mà cuộc sống đã ban tặng.

Và rồi tôi đã tìm thấy chính tôi.

Giấc mơ rau sạchRau sạch tại Núi ThànhRau sạch tại Quảng Nam

Bình luận

Chia sẻ bài viết

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Quay lại Bài viết